mặc hở đến bụng. Tinh hoàn của tôi vẫn còn cứng ngắc đập thật mạnh vào ức dì Nah cho đến khi nó chìm hẳn vào trong và nhấn chìm cả tinh hoàn của tôi trong cái xương ức ấm áp và trơn tuột của dì Nah, có lẽ là ấn tượng về tinh dịch của ba người đàn ông đã làm với dì Nah trước đó. Đau, đau, nhột nhột và nóng ran đầu cặc của tôi. Đằng sau cơn đau, lúc đó tôi cảm thấy một sự sung sướng khó tả. Tôi rít lên và rên rỉ vì đau, dì Nah cũng vậy. “Xin lỗi Joe, lúc nãy bà tôi trượt chân, có đau không?” Dì Well hỏi, người vẫn còn bị mắc kẹt với hai hòn dái của tôi vẫn đang chìm chặt trong đuôi tàu của dì. “Úi, dưới dì đau quá,” tôi đáp, vẫn ấn dì Nah.